Thân chào các anh chị & các bạn là thành viên của đại gia đình Hiệp Phú .
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 21 người, vào ngày Thu Mar 02, 2023 1:13 am
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Statistics
Diễn Đàn hiện có 29 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: blake22h

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 243 in 103 subjects
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar


viết cho những người yêu thương !!!

Go down

viết cho những người yêu thương !!! Empty viết cho những người yêu thương !!!

Bài gửi  Admin-Nguyen Thanh Trung Mon Dec 17, 2012 9:21 am


Viết cho người tôi yêu nhất …..
Xã yêu dấu! Anh muốn gọi em một lần thật lòng như vậy. Một mình lặng lẽ trong bóng đêm và ngoài kia là những cơn mưa hối hả thi nhau trút xuống, anh không biết rằng lòng mình lại se sắt đến vậy. Em đi rồi, nơi này trở nên thênh thang biết nhường nào. Lòng anh bâng khuâng trống trải biết bao em có hay? Những con đường mà anh và em đã cùng nhau đi cũng trở nên im lìm và không biết đến khi nào anh lại được ngửi mùi thơm dịu nhẹ trên tóc em. Khi em nói chúng ta không thể nao yêu nhau được nữa , anh đả không thể nào không khóc .
Khóc cho anh hay khóc cho tình cảm còn dang dở? Anh đã nói biết bao nhiêu rằng anh yêu em và sẽ làm cho em tất cả, anh cũng cứ tin đó là sự thật và tự cho mình cái quyền đòi hỏi ở em bất cứ cái gì anh muốn. Thế nhưng có phải anh quá ích kỷ không em? Anh chưa cho em được cái gì mà cứ muốn nhận lại thật nhiều, cứ muốn được yêu được an ủi mà không nghĩ cho em và gia đình em . Những ngày qua anh cũng thật mệt mỏi em ạ. Anh chưa bao giờ cảm thấy mình yếu đuối và mất hết lý trí đến thế. Tình cảm đi một lối và lý trí lại dẫn anh rẽ sang một nẻo, nơi mà anh sẽ chẳng bao giờ có thể ‘’gặp “được em nữa. Sao anh lại như thế chứ, sao cứ tự mang những thương đau lại cho mình như vậy? Anh cứ tự hỏi mình tại sao mà không bao giờ có câu trả lời cả, vì tình cảm anh dành cho em chẳng có thể gọi thành tên & không thể nào đong đếm hết được.. Anh không dám nghĩ rằng mình đã yêu em và cũng không biết tình yêu ấy lớn dần lên tự khi nào. Có lẽ em cũng biết và cảm nhận được điều đó nhưng em chưa một lần dám thật lòng với em, chỉ đến khi anh không giấu được lòng mình nữa thì em đả thật sự nhận ra tình yêu anh dành cho em,chúng ta cứ ngỡ điều đó sẽ là hạnh phúc lớn lao nhất mà ta đã tìm được sau vài sai lầm trong cuộc sống hôn nhân và mình cùng hẹn ước nhau sẽ cùng nhau cố gắng đễ vượt qua thử thách mà ông trời dành cho chúng ta ,anh hạnh phúc rất nhiều và tự nhủ với lòng rằng những ngày tăm tối sắp qua đi và tương lai sẽ rất tốt đẹp khi có em bước chung con đường hạnh phúc .Nhưng cho đến bây giờ khi không được em bên cạnh nữa anh mới vỡ òa và nhận ra tất cả bấy lâu nay là sai trái, anh đã ích kỷ chỉ nghỉ đến hạnh phúc của mình mà quên mất là em vẩn còn một gia đình , một trách nhiệm phải hoàn thành với con trai và chồng em .



Em à, sẽ chẳng còn có ai để anh dựa vào những lúc anh cô đơn trống trải nữa, anh cũng sẽ không tìm một người nào để thay thế em đâu. Với anh em thật đặc biệt và sẽ không có ai đặc biệt như vậy nữa. Nhớ lại những ngày đầu khi anh bày tỏ tình cảm của mình cho em biết, anh đã nghĩ mình phải làm gì đây để em không buồn, và nói thật lúc đó anh cũng nghĩ em sẽ chẳng bao giờ để ý đến anh đâu vì anh không có gì đề làm em rung động được . Em có thể gạt tình cảm sang một bên để làm một điều đúng đắn, để không bao giờ mang tiếng là kẻ phụ tình, nhưng có ngờ đâu rằng để làm được điều đó thật sự rất khó khăn đúng không em . Nhưng anh đã cố gắng, luôn rất cố gắng và cuối cùng em cũng làm được điều đó.


Anh hy vọng em sẽ luôn được hạnh phúc, cái hạnh phúc đơn sơ nhất mà anh không bao giờ mang lại cho em được. Dù ở bất cứ nơi đâu chỉ xin em một điều nhỏ nhoi này thôi có được không em ? Mỗi khi mưa xuống hãy nhớ về anh , hãy dành cho anh một vị trí nhỏ thôi trong trái tim em. Mưa luôn làm con người ta cảm thấy xé lòng, nỗi cô đơn như nhân lên gấp bội và nỗi nhớ da diết như cồn cào biết bao. Anh sẽ nhớ về em, sẽ mãi mãi trân trọng em như lúc ban đầu em ạ.Những lần đầu mình hẹn hò nhau đều là những ngày mưa tầm tã, anh luôn hỏi có phải ông trời muốn ta không yêu nhau hay là ông đang khóc cho tình yêu muộn màng của chúng mình. Yêu và được yêu luôn mang lại thật nhiều hạnh phúc và cũng không ít nước mắt cùng những vết thương. Không biết có khi nào em đọc được những lời này của anh không nhỉ? Hy vọng em sẽ nhận ra đó là những gì chân thật nhất mà anh có thể viết ra,Em vẫn sẽ là cô gái bướng bỉnh trẻ con ngày nào anh hay chở đi lang thang dọc những con phố mà không biết sẽ đi về đâu.Cô bé mà anh nằng nặc đòi đưa về mỗi khi làm về trễ.




Ngốc à, Anh yêu anh nhiều lắm đó nhưng anh không thể nuôi dưỡng tình cảm này được. Cái gì cũng có cho nó riêng một giới hạn, Anh không thể tham lam muốn chiếm hữu em mãi như vậy được. Anh sẽ buông tay em ra, để em ra đi tìm lại hạnh phúc riêng của mình, Anh sẽ cầu nguyện cho em được hạnh phúc. Nụ hôn đầu tiên, cái ôm ghì thật chặt ấy em còn nhớ không? Anh chẳng bao giờ dám nghĩ chúng ta lại có thể có kỷ niệm đó nhưng rồi nó đúng là đã xảy ra. Đó là sự thật, sự thật mà anh rất muốn quên đi nhưng không sao quên được. Trước giờ anh luôn nghi ngờ tình cảm của em dành cho anh chỉ là sự bồng bột , Thế nhưng anh đã vô tình làm anh tổn thương bởi cái ý nghĩ ấy phải không? Cho anh xin lỗi nhé em, xin lỗi vì đã giữ em ở bên em lâu như vậy, xin lỗi em vì đã khư khư giữ lấy em cho riêng mình, xin lỗi vì anh luôn là người làm cho em khóc đến nổi xưng mắt vài lần .

Có khi nào anh lại được nghe ai gọi “Xã ơi” nữa không nhỉ? Anh biết mình sẽ chẳng còn có cơ hội ‘’gặp’’ lại em nữa, và nếu có chắc anh cũng chọn cách không gặp em nữa đâu. Anh không muốn một lần nữa phải cố gắng quên em đi như bây giờ. Để yêu một người thật là khó nhưng có lẽ để quên đi một người còn khó hơn rất nhiều. Anh biết bây giờ anh đang cố gắng và mong rằng thời gian sẽ xoa dịu mọi vết thương. Anh cầu chúc cho em hạnh phúc bên người chồng đã yêu em hơn 10 năm , Chỉ mong em hãy hiểu rằng, tất cả những gì anh đã không mang lại cho em đó là vì anh muốn em mãi mãi hạnh phúc , chỉ mong một điều nhỏ nhoi mà anh vẫn thường hay nói “Anh chấp nhận mất em chỉ để em về với chồng và hạnh phúc với chồng thôi , còn không muốn em yêu ai khác ngoài chồng và con em hết”.Hãy giữ lại cho anh điều cuối cùng này cho như lời hứa và là ân huệ để anh trân trọng và giữ mãi tình yêu đẹp này xã nhé!!!!

Admin-Nguyen Thanh Trung
Admin-Nguyen Thanh Trung
Admin

Tổng số bài gửi : 227
Join date : 13/12/2012
Age : 42
Đến từ : Xứ sở của những thiên thần

https://metrohiepphu.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang

- Similar topics

 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết