Thân chào các anh chị & các bạn là thành viên của đại gia đình Hiệp Phú .
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm

Không

[ View the whole list ]


Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 21 người, vào ngày Thu Mar 02, 2023 1:13 am
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 


Rechercher Advanced Search

Statistics
Diễn Đàn hiện có 29 thành viên
Chúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: blake22h

Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 243 in 103 subjects
April 2024
MonTueWedThuFriSatSun
1234567
891011121314
15161718192021
22232425262728
2930     

Calendar Calendar


Góc Sài Gòn

Go down

Góc Sài Gòn Empty Góc Sài Gòn

Bài gửi  Admin-Nguyen Thanh Trung Thu Jan 10, 2013 11:16 am


Gởi " yêu dấu cho mây ngàn bay"!
Sài Gòn, cứ nói đến Sài Gòn có quá nhiều người xù lông nhím lên và than thở : Sài Gòn quá ồn ào. Sài Gòn quá Chật chội. Sài Gòn quá bon chen và xô bồ. Sài Gòn ôi những ô nhiễm và phức tạp, ôi những cám dỗ và lọc lừa.
Có lẽ vậy. Sài Gòn cũng có đôi lần như thế với ai đó, với tôi, với thêm nhiều người khác nữa.

Một buổi chiều. Chắc hẳn có một buổi chiều, nắng không quá nóng, gió không quá mát, chỉ vừa đủ bóng râm và hiu hiu quanh mái tóc mình, xe cộ cũng vẫn quá đông đúc ngoài đường phố chính, vậy mà tạt qua một con hẻm thôi tất cả im lìm, khá im lìm trong âm thanh ào ào vọng lại sau lưng. Sài Gòn hiền dịu hẳn lên.
Nhớ khi ở nhà với mẹ, chỉ một âm thanh nhỏ thôi cũng khiến mình giật mình tỉnh ngủ, vậy mà ở Sài Gòn,không quen cũng phải quen với tiếng còi tin tin mỗi khi xe đi qua ngõ, với tiếng gõ tiếng rao, tiếng nói phía dưới đường. Lâu rồi nó biến thành thứ âm thanh rào rào quen thuộc, mà khi vắng thấy nhớ.

Góc Sài Gòn 0c7a525847990402cd84ec452883da91_51959228.img2176

Một buổi sáng. Chắc hẳn là một buổi sáng trời se lạnh. Như mùa thu quê tôi vậy. Mọi người trên phố của đất Sài Gòn này mặc áo khoác nhẹ. Tôi chạy xe nhanh lắm cũng 40km/h. trung bình thì 25 - 30 km/h. Mọi người cũng thế. Ấy vậy mà người ta cứ bảo, con người ở đây khi nào cũng hối hả? Hình như người ta, cũng vẫn đi chậm đấy thôi trong khi tâm tưởng lúc nào cũng nghĩ mình đang rất vội.
Buổi sáng, tôi tự cho mình ngủ nướng thêm 5 - 10 phút, cho phép mình đánh răng chải tóc đứng trước gương một hồi lâu, tự thong thả đi xuống gác mà không vội vội vàng vàng. Tôi không nép mình trong đám đông, mà tôi thả mình trong đám đông trên phố, tìm khoảng trông để lướt qua tiến tới. So với những ngày cứ cảm tưởng cho mình quá hổi hả, với khoảng thời gian từ nhà tới bệnh viện, tầm 40 phút, thì cái cảm giác không hối hả này, chỉ mất 25 phút là điều ngạc nhiên. Có lẽ đường vắng? Có lẽ tôi đi nhanh hơn? Nhưng cảm giác chầm chậm trên phố Sài Gòn là một điều thật sự thú vị. Cảm giác không còn bực bội và ghét Sài Gòn nữa.
Đúng hơn là thương. Khi đi qua những góc cuả bệnh viện Chợ Rẫy. Người ta chỉ ngồi đó thôi. Người ta chỉ ngồi một góc.Người ta chờ đợi. Cầu nguyện. Tiếp tục cầu nguyện. Vậy mà tôi đã từng nghĩ : Đông đúc như một trại tị nạn, thật kinh khủng. Tự dưng tự hỏi với những người đang ngồi dưới đất kia: Họ đang nghĩ gì khi một áo trắng lướt qua? Họ nghĩ gì nhỉ? Có lẽ con người chỉ nhìn mà quên quan sát, đa phần mọi người ở đây chẳng nói gì.

Góc Sài Gòn Bb84c4e03556a0115a1237bee67632b9_51959316.img2299

Sài Gòn. Những góc nhỏ về đêm đẹp vì ánh đèn hắt xuống phố, vì vắng những tiếng ồn mà mặc nhiên người ta cho rằng đó là quá mệt mõi.
Ai đó nói : Đời sống quá phức tạp. Và không thiếu những lọc lừa.
Nhưng đâu đó, bạn may mắn gặp được NHỮNG NGƯỜI XA XỨ tốt bụng.
Họ chật vật trong đời sống khó khăn này và tìm kiếm những niềm vui.
Họ, những người bảo bọc lấy tâm hồn người khác mà chính họ không biết đến bằng một cử chỉ ân cần, một lòng tốt vô thức, và một trái tim có phần cô đơn cần được bảo bọc và bảo bọc.

Một lần qua phố, trong những âm thanh xáo xác của phố phường, nghe đâu câu hát từ một quán cà phê nhỏ :
" Sống trên đời sống cần có một tấm lòng... Để gió cuốn đi" mà ấm lòng đến nghẹn ngào.
Yêu! Thương!

Admin-Nguyen Thanh Trung
Admin-Nguyen Thanh Trung
Admin

Tổng số bài gửi : 227
Join date : 13/12/2012
Age : 42
Đến từ : Xứ sở của những thiên thần

https://metrohiepphu.forumvi.com

Về Đầu Trang Go down

Về Đầu Trang


 
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết