Thống Kê
Hiện có 1 người đang truy cập Diễn Đàn, gồm: 0 Thành viên, 0 Thành viên ẩn danh và 1 Khách viếng thăm Không
Số người truy cập cùng lúc nhiều nhất là 21 người, vào ngày Thu Mar 02, 2023 1:13 am
Tìm kiếm
Statistics
Diễn Đàn hiện có 29 thành viênChúng ta cùng chào mừng thành viên mới đăng ký: blake22h
Tổng số bài viết đã gửi vào diễn đàn là 243 in 103 subjects
ảo ảnh .....
Thân chào các anh chị & các bạn là thành viên của đại gia đình Hiệp Phú . :: Tâm sự , cảm nhận,chia sẽ cá nhân. :: Thơ,văn
Trang 1 trong tổng số 1 trang
ảo ảnh .....
Ảo ảnh
Em biết khi xa anh, em buồn lắm
Hứa hẹn ngày nào văng vẳng mãi đâu đây
Bóng em trượt dài trên con đường trải sỏi
Vẹo siêu nghiêng theo khúc ngoặt, một tiếng còi tàu...
Sân ga nóng, bỏng cả bao hoài bão
Chân đạp cả lên những dòng ngổn ngang
Cố rắn rỏi, sao mãi trong tiềm thức,
Bặm môi mong, anh có đây quá chừng!
Giờ này, ở nơi đó, anh có được khoẻ không?
Em tự nhủ, không gọi, không kêu tên anh nữa…
Và em biết, rằng anh cũng rất nhớ
Sao mà anh, không rung động nổi, lấy thêm đến một lần???
Có biết, anh kỳ lạ đến quá chừng?
Dẫu biết rằng yêu, yêu âm thầm, yêu đến độ ích kỉ
Giữ trong mình để rồi bắt em phải suy nghĩ,
Vài lời thôi, vài câu nói, mấy năm rồi em bỗng chốc thành quen…
Trong đêm tối, nghẹn ngào, bốn bức tường nước mắt em nóng hổi...
Hay phải chăng em là người có lỗi?
Quá vì yêu mà giành cả phần anh?
Không để trống phút giây kịp thương nhớ
Khi nào em, em lại có trong anh?
Lặng lẽ ra đi trong thương nhớ,
Thời gian đành ngụy biện với phôi phai…
Em lên tàu,
Tàu cất bước khoan thai
Nặng nề lắm, mang lòng em nặng trĩu,
Bao kỷ niệm, bao lời thương, bao ái ân
Chỉ có em, và mỗi mình anh mới hiểu
(Dòng thư này, càng thêm hiểu tình em)
Bảo trọng, hẹn mong sẽ có ngày
Nhận thiệp hồng, mỉm cười thay lời chúc…
Ðã biết, sẽ lâu, và tận rất rất lâu
Mới có dịp gặp, tình cờ khi trở lại…
Về nhau, những kỷ niệm đẹp mãi,
Có phải vậy không, phải thế, phải không nào?
Rồi thời gian, lại sẽ phải, dài đủ dài
Em lại sẽ vẫn, vẫn yêu anh da diết
Vì anh, trong lòng anh, anh cũng biết
Em nói đúng rồi, em nói vậy, có phải! Phải không anh?
Em biết khi xa anh, em buồn lắm
Hứa hẹn ngày nào văng vẳng mãi đâu đây
Bóng em trượt dài trên con đường trải sỏi
Vẹo siêu nghiêng theo khúc ngoặt, một tiếng còi tàu...
Sân ga nóng, bỏng cả bao hoài bão
Chân đạp cả lên những dòng ngổn ngang
Cố rắn rỏi, sao mãi trong tiềm thức,
Bặm môi mong, anh có đây quá chừng!
Giờ này, ở nơi đó, anh có được khoẻ không?
Em tự nhủ, không gọi, không kêu tên anh nữa…
Và em biết, rằng anh cũng rất nhớ
Sao mà anh, không rung động nổi, lấy thêm đến một lần???
Có biết, anh kỳ lạ đến quá chừng?
Dẫu biết rằng yêu, yêu âm thầm, yêu đến độ ích kỉ
Giữ trong mình để rồi bắt em phải suy nghĩ,
Vài lời thôi, vài câu nói, mấy năm rồi em bỗng chốc thành quen…
Trong đêm tối, nghẹn ngào, bốn bức tường nước mắt em nóng hổi...
Hay phải chăng em là người có lỗi?
Quá vì yêu mà giành cả phần anh?
Không để trống phút giây kịp thương nhớ
Khi nào em, em lại có trong anh?
Lặng lẽ ra đi trong thương nhớ,
Thời gian đành ngụy biện với phôi phai…
Em lên tàu,
Tàu cất bước khoan thai
Nặng nề lắm, mang lòng em nặng trĩu,
Bao kỷ niệm, bao lời thương, bao ái ân
Chỉ có em, và mỗi mình anh mới hiểu
(Dòng thư này, càng thêm hiểu tình em)
Bảo trọng, hẹn mong sẽ có ngày
Nhận thiệp hồng, mỉm cười thay lời chúc…
Ðã biết, sẽ lâu, và tận rất rất lâu
Mới có dịp gặp, tình cờ khi trở lại…
Về nhau, những kỷ niệm đẹp mãi,
Có phải vậy không, phải thế, phải không nào?
Rồi thời gian, lại sẽ phải, dài đủ dài
Em lại sẽ vẫn, vẫn yêu anh da diết
Vì anh, trong lòng anh, anh cũng biết
Em nói đúng rồi, em nói vậy, có phải! Phải không anh?
Thân chào các anh chị & các bạn là thành viên của đại gia đình Hiệp Phú . :: Tâm sự , cảm nhận,chia sẽ cá nhân. :: Thơ,văn
Trang 1 trong tổng số 1 trang
Permissions in this forum:
Bạn không có quyền trả lời bài viết
|
|